Niềm Riêng

 

Niềm riêng

 

Đèn dầu lửa hắt hiu nổi nhớ

Đêm càng sâu trăn trở một mình

Ngón chai vá lại áo tình

Lửa nào ấm lại ba sinh ước nguyền

 

Môi từ thuở hồng duyên giai ngẫu

Aùo lụa ngà yêu dấu tay trao

Vì đâu sông nổi ba đào

Cầu duyên đứt đoạn lao đao giữa trần

 

Xếp son phấn sầu gương hiu hắt

Gánh con thơ tất bật sớm hôm

Tháng tư nhuộm đỏ dấu buồn

Đầu mùa mưa đổ từ nguồn xót xa

 

Gió khuya thỗi lạnh tà áo mỏng

Giọt mồ hôi nào đọng da thơm

Chiếu chăn lạnh ngắt hương đồng

Vì đâu đoạn nổi duyên hồng cách chia

 

Lau nước mắt chờ tia nắng mới

Gói yêu thương chờ đợi phút giây

Ngập ngừng nắm lấy bàn tay

Trong hư ảo vụt lạnh đầy không gian

 

Vũ Thị Thiên Thư

 

Leave a Reply