Mây sóng tình thơ
Một nửa địa cầu thương nhớ thương
Bên kia bờ bắc Thái Bình Dương
Trăng non mờ nhạt hình nhân ảnh
Nối lại mây trời vương vấn vương
Tơ trải bên trời thơm sắc hương
Monh manh hơi thở nhẹ như sương
Tay nào cung bậc êm đềm quá
Nhạc trổi ru hồn đêm Đông phương
Hai cõi chờ nhau ngày tiếp ngày
Long lanh giọt nắng điểm sương mai
Đêm tàn chung giấc mơ huyền ảo
Cơn mộng trăng về thêm ngất ngây
Hãy nối dùm ta một nhịp cầu
Ngân hà mòn mỏi với đêm sâu
Trùng hoan đôi mái đầu xanh thắm
Chớ để thời gian như bóng câu
Thiết tha nhạc sóng vỗ miên man
Quấn quýt thời gian kết không gian
Âm dương trời đất cùng chung nhịp
Êm ái chan hoà đêm liên hoan
Đốt trầm hương gởi gió muôn phương
Hãy chở tình ta vạn dặm trường
Về bên biển Thái nghìn hoa tuyết
Thần giao ngọn lửa kết yêu thương
Muôn màu vạn sắc giữa tầng không
Lóng lánh trong tim rạng ánh hồng
Tình như ngọc đỏ màu lưu huyết
Cháy mãi trong lòng ta mênh mông
Anh ạ ! tình ta có khác chi
Bâng khuâng nét bút chở nghìn thi
Khung căng lụa trắng …mềm hơi thở
Đắm đuối riêng gì một gã si …
Cho nên tơ gấm dệt nghìn mơ
Hẹn với trăng xanh đối bóng chờ
Thênh thang biển tiếp chân trời mộng
Mây tình lang nối sóng tình thơ
Vũ Thị Thiên Thư