Ba
Đốm thuốc đỏ trên tay
bóng đơn ngồi hiu hắt
Ba đốt đêm dài
Một đời mãi miết
những anh em nào
đã cùng nhau
dựa kề nổi chết
những bàn tay nào
bấu víu vào nhau
khi ly biệt
Tiếng chó tru thê thiết
giọng nói nhỏ thì thào
” Anh ơi ! em chết mất..”
ngọn đèn dầu lao xao
bàn tay lạnh
trong lòng cơn giông bão
giọt nước mắt long lanh
” Em hãy gắng lên đi , trời sắp rạng “
ngày lên
lạy trời
bóng xa dần khuất
động cơ buồn
nghiến hôn Ba trăm khúc
Áo trắng một trời mơ
Ba đứng trong sân nắng mới lên rực rỡ
lời nhắn nhủ dạt dào
thầy yêu kính thân trao
” Nầy các con…
…Lương Y như từ mẫu..,”
trời xanh
trời xanh cao
Bàn tay chưa mõi mệt
nối từng mảnh thịt da
chuyền từng giây sự sống
lòng đại dương bao la
Nồi da nấu thịt xương rời rã
củi anh em đốt từng mảnh quê hương
cơn trốn chạy
bao nhiêu máu
bấy nhiêu xác thân mồ chung biển cả
dao cưa lòng Ba
ruột gan đoài đoạn
trăm nhánh sông con
một dòng sông lớn
con ạ!
Đời chia xa…
Thả xuống trùng khơi
bầy con tan tác
chồi là non xanh chưa kịp đẫm hương đời
ngọn đèn lu
bóng tối
Ba gọi thầm “…con ơi ! “
Đóm lửa mong manh
Ba ngồi soi đêm lạnh
sợi chỉ mành
ngọn đèn lu
cơn gió lanh chanh
Con bên nầy biển nhớ
Trùng trùng vây quanh
Vũ Thị Thiên Thư